Anh biết tình cảm của em dành cho anh và thực ra đã có lúc anh cảm thấy mình rất thích em, như một cơn say nắng. Tuy nhiên anh lại không thích nắng.
Tôi biết anh khi anh đã có người yêu. Nhưng có hề gì, chưa cưới thì mọi chuyện đều có thể xảy ra. Tôi quyết tâm hạ gục một giai ngon lành, lịch lãm và thành đạt như anh. Anh là người rất cởi mở nên không khó để làm quen và bắt chuyện với anh. Anh cũng rất rõ ràng khi tỏ tín hiệu cho tôi thấy anh có người yêu ngay từ đầu. Tôi càng điên cuồng muốn có anh hơn bởi anh thật đàng hoàng quá. Và với những người đàn ông thế này thì tôi phải có chiến thuật.
Đầu tiên, tôi chỉ tiếp xúc với anh đúng như một người bạn, người em bé nhỏ. Có chuyện vui tôi gọi điện khoe anh, có chuyện buồn, tôi cũng tìm bằng được anh để chia sẻ. Tôi cũng tìm cách tiếp xúc với chị người yêu của anh để tìm hiểu đối thủ xem chị ấy là người như thế nào, có điểm mạnh điểm yếu gì. Cá nhân tôi đánh giá chị cũng bình thường thôi nên càng tự tin hơn.
Trong tình yêu, người ta không thể hạnh phúc mãi, kiểu gì cũng có lúc sóng gió u ám. Và tôi quyết tâm làm “nắng” của anh trong những ngày u ám đó để rồi dần dần giành anh về phía mình.
Em là nắng, còn anh không thích nắng, Ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu gioi tre, hanh phuc, yeu thuong, bao
Anh rất kín tiếng về chuyện tình cảm nhưng chị thì không. Cứ vào Facebook của chị là biết ngay hôm ấy anh chị có cãi nhau hay không, thậm chí cãi nhau về cái gì. Khi có cái bản tin dự báo thời tiết chuẩn như thế thì công việc làm “nắng” của tôi quá đơn giản. Tôi sẽ tìm cách gặp anh, mua quà cho anh “chẳng nhân ngày gì cả” rồi xoa dịu bầu trời đang u ám của anh. Tôi vô cùng hí hửng khi thấy anh vui lên rõ, và càng sung sướng hơn khi trong một vài ngày “mưa” anh chủ động rủ tôi đi cà phê. Tuy nhiên, tất cả chỉ có thế.
Trong một thời gian khá dài. Anh vẫn coi tôi như cô em gái bé nhỏ và sau những lần được tôi sưởi ấm, anh cuối cùng vẫn vỗ về cái “ngày mưa” của anh. Và rồi một hôm thời tiết bình thường, anh gọi tôi đi cà phê, khoe với tôi rằng anh chị đã ấn định ngày cưới và tôi là người đầu tiên anh báo tin. Khỏi phải nói tôi đã thất vọng đến mức nào. Không kiềm chế được, tôi nói tuốt tuồn tuột những suy nghĩ của tôi với anh. Anh im lặng lắng nghe, không chút ngạc nhiên bối rối. Rồi anh chỉ nhỏ nhẹ. “Anh biết tình cảm của em dành cho anh và thực ra đã có lúc anh cảm thấy mình rất thích em, như một cơn say nắng. Tuy nhiên anh lại không thích nắng. Nắng rất đẹp và ấm áp trong mùa Đông nhưng mùa Hè thì nắng sẽ như thế nào? Có thể anh cũng chỉ là nắng mùa Đông của em mà thôi, em hiểu chứ?”.
Tôi ngẩn người, anh đã nói đúng. Anh với tôi cũng chỉ có lẽ cũng chỉ là một thứ ánh sáng lóa mắt và tình yêu thật sự thì luôn có những ngày mưa